CHƯƠNG I: NHIỆM VỤ XUYÊN KHÔNG - Trang 4
CHƯƠNG 3: TIỆC TÙNG
Đồng Hồ Ứng Kế
“Này! Các cậu không nhìn Đồng Hồ Ứng Kế đang treo trên tường à? Đến giờ tiệc tùng rồi đấy!”. - Đội trưởng Arbils Sim bất ngờ tái xuất trước cửa, trên tay cầm theo chiếc bánh kem đang đặt bên trong chiếc hộp bằng giấy kiếng trong suốt, lộ ra những bông Hoa Hồng Tuyết, một loại hoa có vị ngọt ăn được. Có lẽ đội trưởng vẫn còn ám ảnh bữa tiệc sinh nhật năm ngoái, khi bị Quân Y New trét bánh kem dính đầy lớp phô mai lên con mắt giả, ngay sau khi cô ấy khui hộp quà của đội trưởng thấy một con Rùa Tai Đỏ bên trong, nên lần này anh ta đã đặt loại bánh làm bằng hoa cho đỡ phải lầy lội.Chúng tôi nhìn lên đồng hồ ứng kế đang treo trên tường báo hiệu 19h30, đây là một loại đồng hồ cơ học nhưng không có kim chỉ giờ quay bên trong, thay vào đó là viền tròn bên ngoài chứa các con số sẽ tự quay, có 2 viền tròn tương ứng với giờ và phút được quay vào hướng 12h để chỉ thời gian. Loại đồng hồ này có thiết kế độc lạ để phân biệt với đồng hồ kim thông thường, báo hiệu có một chức năng đã được mặc định thêm vào, đó là chức năng tự điều chỉnh múi giờ khi di chuyển trong Làn Không Lưu.
Đồng hồ ứng kế không chỉ được tích hợp chức năng định vị mà còn có thêm Khí Áp Kế, một loại cảm biến để đo Áp Suất Khí Quyển, giúp biết được nó đang ở nơi nào trên thế giới ở mức chính xác về kinh độ, vĩ độ và cả cao độ, nhằm điều chỉnh múi giờ tự động mà không cần ai khác vặn thủ công núm điều chỉnh của nó.
Đồng hồ ứng kế treo tường trong thế kỷ 23 là loại phổ biến, thường được dùng cho các Kiến Trúc Không Lưu, do các toà nhà như Bệnh Viện Không Lưu thường xuyên di chuyển chứ không cố định ở một múi giờ duy nhất.
Áp suất khí quyển
Evangelista Torricelli (1608-1647) là một nhà khoa học vật lý, toán học người Ý đã nổi tiếng với phát minh Phong Vũ Biểu, cho đến thời hiện đại được tích hợp hàng loạt vào các máy bay quân sự, người ta dần gọi phát minh này là Khí Áp Kế, dùng để đo áp suất khí quyển của Trái Đất tác dụng lên con người khi người đó ở những độ cao khác nhau. Khí áp kế đặc biệt hữu dụng trên địa hình đồi núi, vì khi suy ngược lại bạn cũng sẽ biết được độ cao trên vùng đất mà bạn đang đứng là bao nhiêu mét so với mặt nước biển, miễn là bạn biết được số đo áp suất của nơi bạn đang đứng bị chênh lệch bao nhiêu so với mức áp suất chung của bầu khí quyển tiêu chuẩn.Khi bạn lặn sâu xuống mặt nước, tai của bạn sẽ bị đau, do áp suất nước biển đang đè nặng từ mọi hướng vào lỗ tai của bạn. Tương tự với không khí bên trên mặt nước cũng vậy, chỉ là áp suất khí quyển tác dụng lên con người nhẹ hơn, loãng hơn, khó thấy hơn… nhưng điều đó không có nghĩa là nó không tồn tại. Nhà vật lý Torricelli cho rằng khi ở một tầng độ cao khác nhau trên bậc thang bất kỳ, bạn sẽ bị tác động bởi một lực khác nhau từ khí quyển của Trái Đất đè lên cơ thể bạn. Thiết bị đo bằng thuỷ ngân của Torricelli sẽ giúp đo được áp suất nhạy bén hơn nhiều so với cảm nhận của giác quan con người, từ đó cũng cho biết độ cao đo được một cách chính xác.
Trong thế kỷ 21, Khí Áp Kế được thu nhỏ và tích hợp vào các điện thoại di động thông minh, dùng để đo bước chân và độ cao bậc thang mà con người đã leo lên trong ứng dụng Sức Khoẻ, Thể Dục,... đồng thời cải thiện độ chính xác về cao độ cho các ứng dụng định vị như Bản Đồ, Thời Tiết…
Kiểm soát thời tiết
Đội trưởng Arbils Sim dắt chúng tôi đến hành lang thang máy nội bộ của bệnh viện, để đi đến khu vực Căn Tin Không Lưu, một khu căn tin phục vụ ăn uống cao cấp được thiết kế đặc biệt bay lơ lửng ngay phía trên sân thượng của toà bệnh viện, được liên kết với bệnh viện bằng các đường dẫn thang máy trong suốt có dãy đèn trắng chạy dọc, như một quả bong bóng bay đang được cột vào một con diều trong đêm tối bằng một sợi dây phát sáng, tất cả đều đang bay trên làn không lưu.Bên trong thang máy nội bộ đang di chuyển lên cao, chúng tôi nhìn thấy các hoạt động khẩn trương của các nhóm quân đội và y tế đang diễn ra bên dưới, xung quanh khu vực Hồ Xuân Hương để chuẩn bị cho buổi lễ Halley vào ngày mai, phía trên không là các kiến trúc không lưu to lớn cũng đang được các đoàn Thiên Binh kéo vi hạt đến để neo đậu xung quanh, dễ thấy nhất là Trạm Tín Phong Lưu Động, một trạm năng lượng vi hạt lưu động, dùng để tạo ra gió để đuổi mây mưa, kiểm soát thời tiết, phòng khi buổi lễ diễn ra có một đám mây làm ướt sũng cả quảng trường. Trên cao, một nhóm Thiên Binh khác cũng đang điều chỉnh thông số của Tua Bin Đọng Thuỷ vốn được lắp đặt ngay trên nóc của khu căn tin, nhằm phòng ngừa cho Tua Bin này tránh bị ảnh hưởng bởi cơn gió được tạo ra từ Trạm Tín Phong Lưu Động.
Tua Bin Đọng Thuỷ
Tua Bin Đọng Thuỷ là một cối xay gió được đặt trên mái nhà của các công trình không lưu, tương ứng vị trí với một cái ống khói trên mái nhà của Ông Già Noel, nhưng không phải tạo ra điện, mà là tạo ra nước.Tua bin đọng thuỷ có tác dụng hứng sương mù từ những cơn gió trên cao rồi chảy qua một bộ lọc nước rất phức tạp trước khi được lưu trữ trong bồn chứa nước, dùng làm nước sinh hoạt cho các công trình không lưu, vì thợ sửa ống nước thế kỷ 23 không thể giúp bạn nối liền một đường ống nước từ mặt đất lên trên trời được.
Ngược lại các nước thải sinh hoạt trong công trình không lưu sẽ được lưu trữ và đợi Tàu Rác Không Lưu đến xử lý, tương tự các loại rác thải phóng xạ ở Đảo Ánh Sao.
Trạm Tín Phong
Các tua bin đọng thuỷ trên làn không lưu thường hoạt động kém ở các khu vực khuất gió, khiến tạo ra sản lượng rất ít nước sạch, đặc biệt càng bị khuất gió ở các nơi gần đường xích đạo do hiệu ứng vật lý Coriolis gây ra trên hành tinh tự quay quanh trục như Trái Đất, nên các tua bin này thường được bù gió bởi các Trạm Tín Phong Chí Tuyến của Thiên Quốc.Trái Đất thế kỷ 23 có đến 24 Trạm Tín Phong bù gió cấp Chí Tuyến, to như ngọn đồi được neo đậu không lưu ở Chí Tuyến Bắc và Chí Tuyến Nam của hành tinh, tức là mỗi bán cầu đều có 12 trạm cách đều nhau.
Châu chấu đá xe
- “Tiến sĩ A Nông lo lắng như vậy là quá dư thừa cho nhiệm vụ của các cậu, con người thế kỷ 21 dù có muốn làm hại các cậu đi nữa thì họ cũng không đủ khả năng làm việc đó, vũ khí của họ còn không thể xuyên thủng Khiên Năng Lượng của vòng cổ cấp quân sự Thiên Quốc. Hải Quân chúng tôi thường có một câu thành ngữ để mỉa mai năng lực của họ: “Châu chấu đá tàu” được chế lại từ câu “châu chấu đá xe” trong một câu chuyện con tàu biển khổng lồ Evergreen mắc kẹt trên kênh đào Suez của Ai Cập vào năm 2021. Các cậu biết đấy, thay vì Hải Quân chúng tôi sẽ dùng năng lượng vi hạt kéo tàu ra trong 5 phút, thì họ đã làm cả thế giới mắc kẹt hàng hoá đến 1 tuần lễ, ảnh hưởng đến lưu thông hàng hải của cả 6 châu lục vào thời hiện đại của họ.”. Hải Quân Libra nói với giọng điệu mỉa mai trong lúc thang máy đang di chuyển đến khu căn tin, cậu ta ngồi dựa vào vách kính thở dài.
- “Cậu không nên so sánh năng lực giữa 2 thời đại một cách khập khiễng như vậy! Con người thời đại trước không biết dùng giác quan thứ sáu, nếu chỉ tính riêng trường hợp họ phải học cách để nói được mọi ngôn ngữ thông thạo như chúng ta cũng phải mất trọn một kiếp đời cho môn Ngoại Ngữ, họ mất quá nhiều thời gian để học tập mà không rút ngắn được do chưa có ngành Nấm Học. Việc đó chẳng khác nào chúng ta đang đòi hỏi một cá nhân sống trên một hoang đảo có thể tạo ra được một chiếc ô tô chạy bằng xăng khi không có các kiến thức được kế thừa từ trước đó, thậm chí ngành y tế của họ còn chưa tạo ra được mắt cấy y tế như thế này...”. Đội trưởng Arbils Sim nhìn xuống Libra, con mắt cấy nhân tạo của anh ấy chuyển màu từ đen sang nâu.
- “Đôi mắt của anh khiến tôi cảm thấy rất thân thuộc, nhưng việc đổi màu 1 bên như vậy thì có tác dụng gì?”. Libra ngước lên nhìn đội trưởng.
- “Tôi đổi màu mắt để cho ngầu chứ không có tác dụng gì cả! Đây chỉ mới là sản phẩm nghiên cứu trong phòng thí nghiệm để thay thế khiếm khuyết về thị giác, nhưng các nghiên cứu này đã bị hạn chế vì các vấn đề đạo đức y học, tương tự như việc hạn chế “sinh đẻ hẹp xương chậu của mẹ mang thai”. Tuy nhiên, tôi không xem đây là một khiếm khuyết của con người, vì tôi có khả năng ghi nhớ một dãy số cao hơn người bình thường, và đặc biệt thỉnh thoảng tôi có thể nhìn thấy các phổ màu mà con người bình thường không nhìn thấy được.”. Đội trưởng Arbils Sim vừa nói vừa nhìn về hướng những cột sáng đang di chuyển bên ngoài, được phát ra từ các chùm đèn rọi mây được đặt bên dưới sân khấu trên mặt đất.
Sinh đẻ hẹp xương chậu
Xét nghiệm giới tính thai nhi trong bụng mẹ là phương pháp y học bị cấm dùng tại Trung Quốc từ năm 2002, để đảm bảo cân bằng giới tính quốc gia, phòng khi người mẹ thích sinh con trai nhưng xét nghiệm bào thai ra con gái thì tìm cách phá thai. Việc sinh con trai quá nhiều sẽ gây mất cân bằng giới tính cho những thế hệ sau, đặc biệt là tư tưởng “trọng nam khinh nữ” đã nhen nhóm từ lâu tại quốc gia đông dân nhất thế giới này.Xét nghiệm giới tính thai nhi trong bụng mẹ là phương pháp y học được Hoàng Gia cho phép dùng thoải mái ở Thiên Quốc, nhưng không người mẹ nào đủ rảnh để làm việc đó cả, vì Nấm Giác của người mẹ mang thai vốn đã cho họ biết giới tính của con mình vào tuần thứ 12 của thai kỳ. Thay vào đó, y học Thiên Quốc nhức nhối hơn với chứng Sinh Con Hẹp Xương Chậu, một tổ hợp gen xấu đã được di truyền mạnh mẽ trong thế kỷ 21, do y học thời trước cho phép Sinh Mổ đối với các phụ nữ sinh con khi bị hẹp xương chậu, khiến kiểu gen “hẹp xương chậu” được di truyền đến tận thời nay.
Vào thế kỷ 23, Hoàng Gia Thiên Quốc chỉ tập trung vào công tác truyền thông, phổ biến kiến thức bình đẳng giới trong tầng lớp nhân dân, đặc biệt về cách giữ cân bằng giới tính sinh học mà không có lệnh cấm nào đối với sinh sản. Tuy nhiên, bạn sẽ đóng một mức phạt hành chính nhỏ nếu bạn chọn phương án sinh mổ do hẹp xương chậu, một luật y khoa nhằm hạn chế phần nào việc cố tình duy trì gen xấu, đi ngược với sinh học tự nhiên của con người.
Nếu bạn là bà mẹ mang thai và chuẩn bị sinh mổ do hẹp xương chậu, chồng bạn sẽ là người hoang mang vô cùng, vì văn hoá hôn nhân “tự quy định” đàn ông phải chịu phí đóng phạt cho những trường hợp như vậy. Nếu bạn là người cha và không chiều chuộng người vợ mang thai của mình, cô ấy sẽ hạn chế “đi chân trần trên cỏ non”, khiến cho bào thai khó tải Tệp Tính Trạng từ người cha vốn đã sao lưu vào Hệ Nấm hằng đêm, dẫn đến đứa con sinh ra chỉ hoàn toàn giống mẹ. Nấm Học thế kỷ 23 cho rằng, đứa bé sinh ra giống cha hay giống mẹ tuỳ thuộc vào việc bào thai tải Tệp Tính Trạng từ Hệ Nấm của bên nào nhiều hơn, chứ không phụ thuộc vào mã gen nhỏ bé của tinh trùng hay trứng.
Giáo viên Nấm Học
Cánh cửa phòng ăn được mở ra về 2 phía, tách đôi dòng chữ “Phòng ăn đã đặt trước cho những người bạn của New” được hiển thị gọn gàng trên 2 tấm Mini Pad rời nhau, vốn dĩ chúng sẽ được dính lại với nhau khi cửa đóng lại, do được lắp ở 2 đầu của cánh cửa.Trong khu căn tin này, ngoài sảnh ăn chính còn có các căn phòng chạy dọc bên hành lang để dùng cho mục đích làm phòng ăn riêng, thảo nào nhìn từ phía thang máy bên ngoài chỉ thấy những chiếc cửa sổ hình tổ ong, mỗi tổ đều là những căn phòng riêng tư bên trong.
Chúng tôi bước vào phòng liền thấy một chiếc bàn ăn đã được dọn sẵn một vài món ăn kèm theo những chiếc dĩa bằng sứ màu trắng, bên trên là những chiếc đèn hình vầng trăng được treo ngược xuống, máng đèn được gắn thêm những quả bong bóng màu bạc bóng loáng đến nổi phản chiếu lấy những ánh sáng bên ngoài bầu trời đêm xuyên qua chiếc cửa sổ bằng kính cường lực rộng lớn. Bên góc bàn là Quân Y New cùng cha Khổng Vi và một người phụ nữ đang ngồi cạnh nhìn chúng tôi với vẻ mặt “sắp được ăn do quá đói”, lại gần hơn, tôi mới nhận ra người phụ nữ đó là Triệu Cơ, cô giáo chủ nhiệm của chị gái New, nhưng cũng đồng thời là giáo viên Nấm Học của tôi từ thời tiểu học. Có lẽ cô giáo đến dự tiệc để tiễn chúng tôi một đoạn, cô mặc trên người một bộ Áo Tứ Thân, một trang phục truyền thống của dân tộc Hmông (Việt Nam) cho các ngày lễ mang tính nghi thức, loại trang phục này gần giống với trang phục Mông Cổ, Trung Quốc nhưng có màu sắc sặc sỡ hơn. Có thể thấy vòng cổ cấp dân sự của giáo viên Triệu Cơ đang bật chức năng Tắc Kè Hoa, nhằm tự đổi màu vòng cổ cho khớp màu với màu áo đang mặc, do vòng cổ cấp dân sự không bị giới hạn bởi màu sắc theo quân hàm của binh chủng.
Bức tranh sai lệch
Bức tranh sai lệch là bài học đầu tiên mà tôi học được từ môn Nấm Học được dạy bởi Triệu Cơ, cô giáo đã ân cần nhìn bức tranh của học sinh tiểu học chúng tôi vẽ ra mà tôi tin rằng ai cũng từng vẽ một bức tranh như vậy: 1 căn nhà có 2 chiếc cửa sổ, 1 cái cây đằng trước và 1 ông mặt trời hình tròn với 2 đám mây bên trên.“Bức tranh này gọi là bức tranh sai lệch, vì ai cũng từng vẽ sai như vậy, điểm sai duy nhất của bức tranh này là cái cây phía trước ngôi nhà, các em đã vẽ sai một chi tiết quan trọng, đó là thiếu đi rễ cây.”. Giáo viên bắt đầu lật ngược bức tranh lại, rồi vẽ thêm một bộ rễ cây lên trên như mái tóc của Mẹ Thiên Nhiên: “Rễ cây là bộ phận quan trọng nhất của cây, nó sẽ giúp cây kết nối vào Đất Mẹ, giúp cây có được một liên kết cộng sinh đến Hệ Nấm, nó thậm chí nói chuyện được với một cái cây khác ở bên kia nửa vòng Trái Đất với tốc độ giao tiếp nhanh như ánh sáng. Hệ Nấm sẽ giúp cây cối chia sẻ tình yêu với chúng ta, nếu có một cái cây khác sắp chết bên cạnh, Hệ Nấm sẽ gửi tín hiệu để chúng chia sẻ với nhau những tài nguyên bên dưới lòng đất, đó là sự liên kết sinh học. Cô sẽ hướng dẫn các em cách thức kết nối và đoàn kết với nhau trên đường đời phía trước, bởi vì cô không dạy vẽ, cô dạy Nấm Học.”.
Một nửa giác quan
Bữa tiệc trở nên vui vẻ hơn với những gương mặt thân quen cùng những câu chuyện kỷ niệm thơ ấu như vậy, tôi đã ăn hết cả dĩa Gỏi Ba Khía, một món đặc sản của Việt Nam và Thái Lan mà trùng hợp là nếu tôi và gia đình New-Ton cộng lại thì sẽ đủ dòng máu của 2 quốc gia đặc biệt ở Trạm Đông Dương này. Chỉ riêng tên Hải Quân Libra là dị hợm, dù có nửa dòng máu là người Việt nhưng hắn ta có khẩu vị của Đức Quốc Xã, chỉ ăn mỗi món Đuông Dừa, một loài sâu nhộng lớn lên trong dòng sữa nhựa của cây dừa.- “Cậu không ăn món Súp Trân Châu Tôm Hùm và Cá Tuyết Lông Nướng này à? Đây là loại cá có xúc cảm bằng lông thay vì da, như vậy sẽ chỉ được tính là một nửa giác quan, không vi phạm Luật Sinh Quyền đâu mà sợ!”. Quân Y New vừa nói vừa gắp miếng cá trên bàn cho Hải Quân Libra.
- “Tôi biết, nhưng cậu không cần gắp món cá cho một binh chủng Hải Quân chuyên sống ngoài biển như tôi đâu… Ơ nhưng mà… ngon thật đấy!”. Hải Quân Libra có lẽ ăn đủ loại cá biển, nhưng hiếm khi ăn cá nuôi trên hồ nước ngọt, đặc biệt các hồ tự nhiên ở Đà Lạt có nhiệt độ nước rất lạnh khiến thịt cá nhiệt đới trở nên ngon hơn rất nhiều; Trân châu là viên thực phẩm tròn được nén lại từ bột năng, hoặc bột mì mà thế kỷ trước thường được bỏ vào cốc trà sữa vị ngọt, trong thế kỷ 23 trân châu còn là một topping phổ biến trong các món súp mặn.
Bếp trung tâm
Sau bữa ăn, chúng tôi dọn bớt các chén dĩa vào bếp trung gian trong hộc bàn, chỉ để lại trên bàn tiệc một vài món khoai tây, khô cá sợi, xúc xích tôm và trái cây tráng miệng trên những chiếc dĩa hâm nóng tự động, loại dĩa có nắp thường dùng trong các bữa tiệc buffet, và tất nhiên là không thể thiếu một thùng rượu vang cỡ nhỏ.Bếp trung gian là một thang máy mini nằm bên trong lòng của chiếc bàn ăn, có nắp đậy được nguỵ trang trùng màu với mặt bàn, khi đóng nắp lại cũng là lúc thang máy mini này chuyên chở các chén dĩa dơ và thức ăn dư thừa xuống một băng chuyền ẩn bên dưới sàn nhà, đích đến của băng chuyền này là bếp trung tâm, nơi có các đầu bếp và các tạp vụ viên sẽ xử lý chúng, thường là họ sẽ bỏ thức ăn thừa vào thùng chứa vật phẩm sinh học để làm thức ăn cho trang trại hợp tác xã nuôi lợn gần đó, các chén dĩa dơ sẽ được bỏ vào máy rửa chén công suất lớn của nhà hàng mà ở đây là khu căn tin.
Các máy rửa chén công suất lớn sử dụng nước muối pha đậm để làm mềm nước, giúp rửa chén dĩa sạch hơn nhờ vào các bộ phun tia nước thuỷ lực cao được gắn bên trong máy. Hệ thống dẫn cấp muối của máy rửa chén thường chung đường ống dẫn muối với phòng tắm vòi sen Suối Nguồn, nhưng riêng biệt với hệ thống điện vi hạt, điện xoay chiều và hệ thống thoát khói của các công trình không lưu, nhằm đảo bảo an toàn về điện, do muối sẽ trở thành chất điện li trong môi trường ion hoá, gây ra chập điện cho các đường dây dẫn nếu chúng không được thiết kế riêng biệt.
Quy định an toàn về chất điện li được áp dụng cấp tốc kể từ vụ tai nạn trên Trạm Đông Cô đã lấy đi sinh mệnh của cha mẹ tôi. Nguyên nhân của vụ tai nạn được ghi nhận là do chập điện trên đường ống dẫn muối, do tàu vũ trụ Nông Châu đưa nhóm Nấm Binh đi đến Trạm Đông Cô là loại tàu không gian đời cũ, dùng lực hấp dẫn hướng tâm gây ra tắc nghẽn đường ống dẫn muối, vốn được dùng để cô đặc môi trường nước mặn để nuôi dưỡng một loài tảo biển không gian trên chuyến tàu vận chuyển.
Bay lắc
“Cạch!” - Tiếng động của chiếc dĩa đồ ăn buffet bỗng dưng bị hít chặt vào bàn ăn, do mặt dưới của những chiếc dĩa được phủ một lớp kim loại, bị các nam châm điện của bàn ăn hít lại bằng một lực từ trường cơ bản, nắp đậy của dĩa cũng được thiết kế đặc biệt để tự động đóng nắp bảo vệ đồ ăn khi có một lực hút từ tính từ bên dưới.Tôi nhận ra căn phòng ăn trong căn tin không lưu này có chức năng điều chỉnh lực hấp dẫn, đang được chủ tiệc New điều chỉnh trên bảng điều khiển gần cửa, bàn chân của tôi bắt đầu lung lay, sức nặng của cơ thể đang dần trở nên nhẹ nhàng và bay bổng…
“Lúc nãy cô ta hỏi tôi có thích bay lắc không? Tôi không nghĩ là sẽ bay lắc theo nghĩa đen như vậy!”. - Hải Quân Libra nói với tôi trong tư thế 2 tay của y ta nắm chặt vào bàn ăn phía trước. Nhạc cũng bắt đầu nổi lên xập xình, cứ mỗi nhịp trống vang lên thì những ánh đèn trong phòng cũng nhấp nháy một nhịp tương tự.
Quân Y New tay cầm chiếc micro trong làn da hơi ửng đỏ do rượu vang Đà Lạt đang hoà tan trong cơ thể chị ấy, với ánh mắt lấp lánh kim tuyến từ lớp trang điểm: “Alo xin thông báo, trong 75 năm tới chúng ta sẽ không được hát bất cứ bài hát nào của Thiên Quốc để đảm bảo bản quyền của nhạc sĩ không bị rơi vào quá khứ nếu chúng ta vô tình mắc kẹt ở đó. Vì vậy mà hôm nay coi như chúng ta sẽ hát bù cho 75 năm. Tôi đã điều chỉnh giảm một nửa lực hấp dẫn để âm thanh trở nên ngân nga hơn, ngoại trừ sàn nhảy bên trên là lực hấp dẫn tiêu chuẩn, ca sĩ nào lên đây thì sẽ được đứng hát, các fan hâm mộ bên dưới sẽ được bay lơ lửng, công bằng đến thế thôi. Nào anh chị em Nấm Binh, hãy quẩy lên nào!”.
Lực hấp dẫn nhân tạo
Lực hấp dẫn là một lực rất yếu trong vũ trụ, yếu đến nổi cả hành tinh to lớn như Trái Đất chỉ đủ để tạo ra một lực hút nhẹ trên bề mặt, khiến quả táo rơi vào đầu mà không giết chết Isaac Newton (1642-1726), một nhà bác học nổi tiếng với định luật vạn vật hấp dẫn.Lực hấp dẫn giúp cho con người đi lại trên mặt đất dễ dàng mà không bay ra khỏi không trung, cũng không bị dính chặt vào mặt đất một cách bẹp dí. Bên ngoài không gian, lực này lại càng yếu hơn, khiến cho các phi hành gia luôn bị lơ lửng trong khoang tàu vũ trụ của thế kỷ 21, gây bất tiện cho việc ăn uống và sinh hoạt bên ngoài Trái Đất. Khi muốn sửa chữa các linh kiện bên ngoài con tàu, các phi hành gia phải mặc một bộ đồ không gian, nhằm bảo vệ và hỗ trợ sự sống, bên cạnh đó là đôi giày của họ có tích hợp nam châm điện, giúp họ đi lại bằng cách hít chặt vào sàn dưới, mặt sàn vốn được làm từ vật liệu từ tính.
Trong thế kỷ 21, giày nam châm điện là một trong những nỗ lực tạo ra lực hấp dẫn nhân tạo đầu tiên để giúp con người dễ dàng di chuyển bên ngoài không gian.
Trong thế kỷ 22, các tàu vũ trụ tạo ra lực hấp dẫn nhân tạo bằng cách dùng lực hướng tâm, các tàu này thường có kích thước rất lớn và có một thang máy ly tâm khổng lồ hình vòng tròn được bao bên ngoài, trong thang máy đó là một thiết bị di chuyển cực nhanh liên tục theo vòng tròn đó nhằm tạo ra lực hướng tâm. Khi đó con người bên trong tàu vũ trụ sẽ đứng theo hướng ngược lại, có đầu hướng về tâm, chân hướng ra viền ngoài, giúp họ có thể di chuyển trên sàn tàu dạng cung tròn đó mà không bị rơi về hướng nào khác, giống như khi bạn bỏ một viên bi vào túi ni lông, nếu bạn trút ngược đầu túi thì viên bi sẽ rơi ra, nhưng nếu bạn quay liên tục túi ni lông theo hình tròn, thì viên bi sẽ luôn dính vào đáy túi và không bị rơi ra ngoài.
Đến thế kỷ 23, các thang máy liên sao sử dụng năng lượng vi hạt thay cho lực hấp dẫn. Lực vi hạt tạo ra một Trường Lực thẳng đứng có hướng từ trên xuống, như một cơn mưa vô hình mà từng giọt nước mưa sẽ kéo cơ thể bạn xuống một hướng nhất định mà ở đây là hướng sàn nhà. Ngược lại, nếu cơn mưa này chạy theo chiều ngược lại sẽ làm giảm lực hấp dẫn, giúp cho Hải Quân Libra bay bổng dù cho đang ở trên mặt đất…
“Có 3 thứ làm cho tôi bị hấp dẫn, một là lực hấp dẫn, hai là rượu vang, và ba là vẻ đẹp của cô gái Quân Y ngày hôm nay…”. - Hải Quân Libra say rượu, chiếm lấy sàn nhạc với chiếc micro được cố định trên chiếc bệ của cây đàn Piano cổ điển làm bằng gỗ được phủ lên một màu đỏ cam theo phong cách Vintage. Cậu ấy vừa hát vừa đàn ca khúc “Tôi yêu em”, một ca khúc kinh điển của thế kỷ 23 được phổ nhạc từ bài thơ cùng tên.
Tôi Yêu Em là một bài thơ của tác giả Puskin (1799-1837), một nhà thơ nổi tiếng của Viện Hàn lâm nghệ thuật Nga trong thế kỷ 19:
“Tôi yêu em: đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.”
Loại bản quyền đóng tương tự như luật bản quyền của thế kỷ 21 nhưng chỉ còn rất ít người đăng ký trực tuyến loại này, do trong tương lai các phong trào truyền thông theo hướng phát triển tri thức sẽ ưu tiên truyền bá các tác phẩm mở hơn, do văn hoá Thiên Quốc cho rằng bản quyền đóng sẽ gây cản trở cho sự phát triển khoa học và tri thức cộng đồng, chẳng hạn như các hạt giống quý của loài Lúa Nước bị các Viện Nông Nghiệp Việt Nam giữ làm của riêng trong suốt thế kỷ 21, vì vậy nếu bạn đăng ký bản quyền đóng sẽ có rất ít người biết đến tác phẩm của bạn và không ai muốn điều đó xảy ra cả.
Bản quyền mở trong thế kỷ 23 thì ngược lại, có thời hạn bảo hộ rất ngắn, chỉ 1 năm cho tác phẩm âm nhạc, 3 năm cho nhãn hiệu. Bạn có thể gia hạn tác quyền nhưng phải đóng phí nhân đôi cho mỗi lần gia hạn. Điều đó có nghĩa là nếu bạn gia hạn 10 lần thì bạn sẽ đóng mức phí gia hạn bằng 2 mũ 10 lần của số tiền ban đầu.
Âm nhạc thế kỷ 23 trong thời hạn bảo hộ quyền tác giả theo loại bản quyền mở sẽ được bảo vệ nghiêm ngặt hơn, đặc biệt về Tính Trường Độ. Nhạc lý thời Thiên Quốc được chia ra làm 4 đặc tính: độ trầm bổng cao thấp của nốt nhạc, độ ngân nga dài ngắn của nốt nhạc, độ to nhỏ của âm lượng, và độ độc đáo của chất âm, tương ứng với 4 đặc tính của nhạc lý cơ bản: cao độ, trường độ, cường độ và âm sắc.
Ví dụ bài hát We Don’t Talk Anymore (About Bruno) và bài Chúng Ta Không Thuộc Về Nhau (Sơn Tùng MTP) sẽ bị đánh giá là trùng nhau, dù cho 2 bài chỉ giống nhau ở khoản Trường Độ, tức là giống về mức độ ngắt nhịp phách mà không hề giống nhau ở khoản Cao Độ. Bài hát nào được công bố sau sẽ bị đánh giá là vi phạm bản quyền nếu bài hát gốc vẫn còn trong thời hạn bảo hộ tác quyền. Lý do cho việc giới hạn thời gian ngắn cho bản quyền ở thể loại này là vì số lượng nhịp phách của một câu hát là có giới hạn, giống như nhiều bài thơ khác nhau đều sử dụng chung một thể loại thơ Lục Bát, do đó bản quyền không thể đảm bảo một cá nhân giữ cả một thể thơ như vậy trong suốt trăm năm.
Tuy nhiên, nếu hết thời hạn bảo hộ mà tác giả không tự gia hạn thêm, thì tác giả sẽ không bao giờ được gia hạn tác phẩm đó nữa. Bài hát đó sẽ được liệt kê trên Cổng Thông Tin Cộng Đồng rất dễ tìm thấy bằng bộ máy tìm kiếm Tổ Ong trong thế kỷ 23, và khi đó tất cả mọi người đều mặc định có thể sử dụng được ca khúc đó, thậm chí có thể chế thành nhiều ca khúc khác.
Tôi tặng cho Quân Y New một chiếc ba lô trợ lực có thêu logo thủ công bởi nghệ nhân Lạch, một nhóm người thuộc dân tộc thiểu số Việt Nam, sống trong một bản làng của vùng thung lũng ngoại ô thành phố Đà Lạt. Trong balo có một mô-đun vi hạt dùng để bù trừ với sức nặng của đồ vật được đựng trong đó. Loại balo này rất phổ biến ở Thiên Quốc vì tính tiện năng, giúp người đeo cảm thấy nhẹ nhàng hơn dù cho mang vật nặng.
Đội trưởng Arbils Sim tặng cho New một chiếc ốp lưng cho rùa, là một chiếc áo giáp gắn vào mai rùa để trợ lực di chuyển cho nó. Khi con rùa di chuyển thì ốp lưng sẽ phát ra thêm một lực đẩy nhẹ, giúp rùa di chuyển nhanh hơn tuỳ theo 3 nấc điều chỉnh của người nuôi. Quân Y New nháy mắt với tôi, ra hiệu tôi giữ bí mật, vì con Rùa Tai Đỏ mà đội trưởng tặng vào sinh nhật năm ngoái đã chết, tôi và chị ấy đã chôn nó bên dưới một tán thông ở Học Viện Nấm Binh vào mấy tháng trước. Con Rùa Tai Đỏ chết do nhiễm bệnh, nhưng đó không phải là nguyên nhân chính, mà nó bắt đầu tắt thở khi được Quân Y New tiêm vào một mũi Penicillin, một loại kháng sinh cho người.
Hải Quân Libra tặng cho Quân Y New một con gấu bông mặc quân phục Hải Quân, loại gấu bông này thường được tụi binh nhất mua làm kỷ niệm sau 3 tháng tân binh khắc nghiệt. Gấu bông ở Thiên Quốc thường có cái lỗ mũi có thể kéo dài ra được, khi bạn trùm kín chăn để ngủ nhưng sợ bị ngộp không khí thì bạn kéo cái mũi của gấu bông hướng ra phía bên ngoài, nó sẽ khởi động một tua bin nhỏ bên trong, giúp hút không khí từ bên ngoài vào bên trong chăn để cung cấp oxy cho bạn, giúp bạn không cần phải thò đầu ra khỏi lớp chăn ấm áp ấy…
Dạo quanh một vòng trên bộ máy tìm kiếm Tổ Ong của Thiên Quốc, bạn có thể nhận thấy vô số ứng dụng vận chuyển tự động và bán tự động của thời đại Vi Hạt, chẳng hạn như Cân Đẩu Vân (taxi không lưu không người lái), Vườn Titan (một ứng dụng nuôi thú hộ chủ nhân, giúp chủ nhân đi du lịch dài ngày có thể gửi gắm thú cưng của mình cho trang trại này), Thiên Nhai (nhai cả bầu trời, một ứng dụng thu mua ve chai lông vịt, có chương trình tích điểm tận nhà), Thiện Tâm Food (một ứng dụng phi lợi nhuận, tự động thu gom đồ ăn dư vào cuối ngày của nhà giàu, được nhóm thiện nguyện phân loại và hâm nóng, xào nấu rồi phân phát lại cho người nghèo trong một túi giấy, như một món thức ăn nhanh vào bữa sáng hôm sau tại các phòng chờ công cộng trên các tuyến thang máy không lưu).
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.”
Luật bản quyền thế kỷ 23
Bản quyền tác giả trong thế kỷ 23 có 2 loại: loại bản quyền đóng và loại bản quyền mở.Loại bản quyền đóng tương tự như luật bản quyền của thế kỷ 21 nhưng chỉ còn rất ít người đăng ký trực tuyến loại này, do trong tương lai các phong trào truyền thông theo hướng phát triển tri thức sẽ ưu tiên truyền bá các tác phẩm mở hơn, do văn hoá Thiên Quốc cho rằng bản quyền đóng sẽ gây cản trở cho sự phát triển khoa học và tri thức cộng đồng, chẳng hạn như các hạt giống quý của loài Lúa Nước bị các Viện Nông Nghiệp Việt Nam giữ làm của riêng trong suốt thế kỷ 21, vì vậy nếu bạn đăng ký bản quyền đóng sẽ có rất ít người biết đến tác phẩm của bạn và không ai muốn điều đó xảy ra cả.
Bản quyền mở trong thế kỷ 23 thì ngược lại, có thời hạn bảo hộ rất ngắn, chỉ 1 năm cho tác phẩm âm nhạc, 3 năm cho nhãn hiệu. Bạn có thể gia hạn tác quyền nhưng phải đóng phí nhân đôi cho mỗi lần gia hạn. Điều đó có nghĩa là nếu bạn gia hạn 10 lần thì bạn sẽ đóng mức phí gia hạn bằng 2 mũ 10 lần của số tiền ban đầu.
Âm nhạc thế kỷ 23 trong thời hạn bảo hộ quyền tác giả theo loại bản quyền mở sẽ được bảo vệ nghiêm ngặt hơn, đặc biệt về Tính Trường Độ. Nhạc lý thời Thiên Quốc được chia ra làm 4 đặc tính: độ trầm bổng cao thấp của nốt nhạc, độ ngân nga dài ngắn của nốt nhạc, độ to nhỏ của âm lượng, và độ độc đáo của chất âm, tương ứng với 4 đặc tính của nhạc lý cơ bản: cao độ, trường độ, cường độ và âm sắc.
Ví dụ bài hát We Don’t Talk Anymore (About Bruno) và bài Chúng Ta Không Thuộc Về Nhau (Sơn Tùng MTP) sẽ bị đánh giá là trùng nhau, dù cho 2 bài chỉ giống nhau ở khoản Trường Độ, tức là giống về mức độ ngắt nhịp phách mà không hề giống nhau ở khoản Cao Độ. Bài hát nào được công bố sau sẽ bị đánh giá là vi phạm bản quyền nếu bài hát gốc vẫn còn trong thời hạn bảo hộ tác quyền. Lý do cho việc giới hạn thời gian ngắn cho bản quyền ở thể loại này là vì số lượng nhịp phách của một câu hát là có giới hạn, giống như nhiều bài thơ khác nhau đều sử dụng chung một thể loại thơ Lục Bát, do đó bản quyền không thể đảm bảo một cá nhân giữ cả một thể thơ như vậy trong suốt trăm năm.
Tuy nhiên, nếu hết thời hạn bảo hộ mà tác giả không tự gia hạn thêm, thì tác giả sẽ không bao giờ được gia hạn tác phẩm đó nữa. Bài hát đó sẽ được liệt kê trên Cổng Thông Tin Cộng Đồng rất dễ tìm thấy bằng bộ máy tìm kiếm Tổ Ong trong thế kỷ 23, và khi đó tất cả mọi người đều mặc định có thể sử dụng được ca khúc đó, thậm chí có thể chế thành nhiều ca khúc khác.
Taxi không người lái
Bữa tiệc nào rồi cũng sẽ tàn. Sau bữa tiệc, tôi quàng tay Hải Quân Libra dìu cậu ấy ra hành lang bệnh viện không lưu, nơi đang đỗ sẵn 3 chiếc taxi không người lái, vốn đã được Quân Y New đặt cuốc từ khi nãy. Những chiếc taxi này thường được book vào ban đêm từ app Cân Đẩu Vân của vòng cổ, một ứng dụng được đông đảo dân ăn nhậu sử dụng vì được tính giá rẻ hơn taxi thông thường do chính sách trợ giá từ Bộ Giao Thông, nhằm khuyến khích người say rượu dùng taxi về nhà thay vì tự lái xe sẽ gây mất an toàn không lưu. Luật Giao Thông Hoàng Gia phạt nặng tội di chuyển không lưu khi có nồng độ hơi men trong người vượt quá mức cho phép, bạn không chỉ bị tước bằng lái điện tử mà có thể còn ngồi tù nếu vi phạm về khoản này.- “1, 2, 3… Vậy là có 3 chiếc taxi cho đội trưởng, cho cậu và cho tôi? Vậy tối nay tôi phải ngủ trên taxi không lưu để về Côn Đảo mà không ngủ ké nhà cậu được sao, chàng lính cồ?”. Libra mắt nhắm mắt mở, giọng nói nhựa nhựa do say rượu.
- “Tôi đâu có xấu tính đến vậy! 2 chiếc taxi là của 3 người chúng ta, 1 chiếc còn lại là taxi giao hàng, tôi phải nhờ giáo viên Triệu Cơ vận dụng mối quan hệ cấp tiểu học để nhờ vả một cậu học trò của cô ấy, cậu học trò vốn có người mẹ là chủ cửa hàng bán đồ chơi gần đây, để giao hàng cho chúng ta vào giờ khuya như thế này đấy!”. Tôi ôm lấy cậu ấy trong trạng thái lỏng lẻo như cọng mì, tôi vịn tay này thì cậu ta rớt tay kia xuống mặt đất, trong lúc đội trưởng Arbils Sim lựa lấy những món đồ chơi trong chiếc taxi ra ngoài.
Balo Trợ Lực
Quân Y New mang đôi guốc đế cao, dáng đi lựng chựng tiến về phía bãi đỗ xe để tiễn chúng tôi ra về. Đó là lúc thích hợp để chúng tôi tặng quà sinh nhật cho chị ấy.Tôi tặng cho Quân Y New một chiếc ba lô trợ lực có thêu logo thủ công bởi nghệ nhân Lạch, một nhóm người thuộc dân tộc thiểu số Việt Nam, sống trong một bản làng của vùng thung lũng ngoại ô thành phố Đà Lạt. Trong balo có một mô-đun vi hạt dùng để bù trừ với sức nặng của đồ vật được đựng trong đó. Loại balo này rất phổ biến ở Thiên Quốc vì tính tiện năng, giúp người đeo cảm thấy nhẹ nhàng hơn dù cho mang vật nặng.
Đội trưởng Arbils Sim tặng cho New một chiếc ốp lưng cho rùa, là một chiếc áo giáp gắn vào mai rùa để trợ lực di chuyển cho nó. Khi con rùa di chuyển thì ốp lưng sẽ phát ra thêm một lực đẩy nhẹ, giúp rùa di chuyển nhanh hơn tuỳ theo 3 nấc điều chỉnh của người nuôi. Quân Y New nháy mắt với tôi, ra hiệu tôi giữ bí mật, vì con Rùa Tai Đỏ mà đội trưởng tặng vào sinh nhật năm ngoái đã chết, tôi và chị ấy đã chôn nó bên dưới một tán thông ở Học Viện Nấm Binh vào mấy tháng trước. Con Rùa Tai Đỏ chết do nhiễm bệnh, nhưng đó không phải là nguyên nhân chính, mà nó bắt đầu tắt thở khi được Quân Y New tiêm vào một mũi Penicillin, một loại kháng sinh cho người.
Hải Quân Libra tặng cho Quân Y New một con gấu bông mặc quân phục Hải Quân, loại gấu bông này thường được tụi binh nhất mua làm kỷ niệm sau 3 tháng tân binh khắc nghiệt. Gấu bông ở Thiên Quốc thường có cái lỗ mũi có thể kéo dài ra được, khi bạn trùm kín chăn để ngủ nhưng sợ bị ngộp không khí thì bạn kéo cái mũi của gấu bông hướng ra phía bên ngoài, nó sẽ khởi động một tua bin nhỏ bên trong, giúp hút không khí từ bên ngoài vào bên trong chăn để cung cấp oxy cho bạn, giúp bạn không cần phải thò đầu ra khỏi lớp chăn ấm áp ấy…
Ứng dụng giao hàng thế kỷ 23
Cũng giống như thế kỷ 21, trong thế kỷ 23 cũng có nhiều ứng dụng giao hàng trực tuyến, được sử dụng thông qua Vòng Cổ, tất nhiên trong tương lai tốc độ giao hàng sẽ nhanh hơn rất nhiều do các thiết bị vận chuyển không lưu tỏ ra hiệu quả hơn so với xe cộ trên mặt đất thời trước.Dạo quanh một vòng trên bộ máy tìm kiếm Tổ Ong của Thiên Quốc, bạn có thể nhận thấy vô số ứng dụng vận chuyển tự động và bán tự động của thời đại Vi Hạt, chẳng hạn như Cân Đẩu Vân (taxi không lưu không người lái), Vườn Titan (một ứng dụng nuôi thú hộ chủ nhân, giúp chủ nhân đi du lịch dài ngày có thể gửi gắm thú cưng của mình cho trang trại này), Thiên Nhai (nhai cả bầu trời, một ứng dụng thu mua ve chai lông vịt, có chương trình tích điểm tận nhà), Thiện Tâm Food (một ứng dụng phi lợi nhuận, tự động thu gom đồ ăn dư vào cuối ngày của nhà giàu, được nhóm thiện nguyện phân loại và hâm nóng, xào nấu rồi phân phát lại cho người nghèo trong một túi giấy, như một món thức ăn nhanh vào bữa sáng hôm sau tại các phòng chờ công cộng trên các tuyến thang máy không lưu).